XUÂN NHỚ CỘI
NGUỒN
Xuân sang lại
rộn cả hồn ta
Tết nhớ
quê cha rỏ thật mà
Ý nguyện bao
thu hoài thắm đậm
Lòng mong
mấy hạ mãi nồng pha
Sông xanh
núi biếc tình Như Ý
Biển thắm
trời cao nghĩa Ngự Hà
Xót dạ quê người cô đất khách
Gia hương
gốc rễ nợ người xa
Hương Thềm
Mây
(GM.Nguyễn
Đình Diệm).
21.01.2018.
VÔ ĐỀ
Xuân về lại
biết tớ quá già
Mỗi năm bớt
thịt chỉ còn da
Bao thu
ngoắt ngoải người xa vắng
Mấy hạ chờ
mong chẳng thấy ra
Nhớ thời
đi học qua thôn Vỹ
Tan trường
thơ thẩn xuống Đông Ba
Thân này
có sống nhờ đất khách
Chết chôn
xứ lạ : ma xa nhà.
Nguyễn
Sanh Viện
TRÔNG MƯA
Trời mưa sầm
sập, một mình ta
Ngồi đó
đăm chiêu, chỉ để mà
Ngửa mặt
nhìn trời, mây gió chuyển
Đưa tay vuốt
tóc, tuyết sương pha
Vai không
mong gánh hồn sông núi
Lòng chẳng
cưu mang nợ hải hà
Chim dẫu
trong lồng trăm tiếng hót
Làm sao
hót vọng tới non xa
Đặng hữu Ý
VỌNG NHỚ
NHÀ
Tết đến
tăng thêm tuổi tác già
Bên chiều
lặng ngắm xác nhăn da
Dòng đời vất
vả đành xa vắng
Số phận lao đao cũng khó ra
Vương vấn
ngày xưa tình Vỹ Dạ
Lưu
hoài chuyện cũ nghĩa Hương Giang
Tha phương
lãng mộng phong trần khổ
Nén lệ miền
xa vọng nhớ nhà
Hương Thềm
Mây
(GM.Nguyễn
Đình Diệm).
27.01.2018.
MÙA XUÂN GỌI
Trước cửa hoa vàng vẫy
gọi ta
Mùa xuân đã đến thật
cơ mà
Sân chiều bãng lãng
màn sương trắng
Ngõ sớm mơ màng sợi nắng
pha
Những tưởng trời đông
buồn phố thị
Nào đâu biển mộng thăm
sơn hà
Quê nghèo tự thuở tàn
chinh chiến
Đứng dậy vui cùng khúc
hát xa ./.
LCT 31/01/2018